Anh trở về nghe biển hát chiều nay,
Lời sóng hát ngân dài ôm bờ cát.
Hồn phiêu lãng trong từng điệu mộc mạc,
Em thẫn thờ, mộng dạt tựa trong mơ.
Biển dịu dàng trao từng phút đợi chờ,
Gom nhớ mong kết nên bài thơ thắt.
Tay sóng rộng ôm tim êm ả chặt,
Cánh triều dâng gợi nét vẽ chân mây.
Biển tự hỏi anh nhớ chốn hẹn này,
Nơi em nhỏ từng say cùng sóng biển.
Giấc mộng nhỏ lặng chờ cánh buồm xa hiện,
Mang yêu thương chắp nối lối đời yên.
Biển trải dài dưới ánh trăng đêm huyền,
Vẽ nên cảnh ngàn năm đầy hùng vĩ.
Khúc thiên nhiên hòa chan hồn giản dị,
Giữ duyên tình bất tận mãi ngàn sau.
Lời sóng hát ngân dài ôm bờ cát.
Hồn phiêu lãng trong từng điệu mộc mạc,
Em thẫn thờ, mộng dạt tựa trong mơ.
Biển dịu dàng trao từng phút đợi chờ,
Gom nhớ mong kết nên bài thơ thắt.
Tay sóng rộng ôm tim êm ả chặt,
Cánh triều dâng gợi nét vẽ chân mây.
Biển tự hỏi anh nhớ chốn hẹn này,
Nơi em nhỏ từng say cùng sóng biển.
Giấc mộng nhỏ lặng chờ cánh buồm xa hiện,
Mang yêu thương chắp nối lối đời yên.
Biển trải dài dưới ánh trăng đêm huyền,
Vẽ nên cảnh ngàn năm đầy hùng vĩ.
Khúc thiên nhiên hòa chan hồn giản dị,
Giữ duyên tình bất tận mãi ngàn sau.
Lưu Hoàng Phúc ( David )